Khi Dwayne còn nhỏ, cha anh, ông Rocky Johnson đã cố gắng trở thành một đô vật và gia đình anh bị rơi vào tình trạng phá sản. Dwayne còn nhớ khi anh 14 tuổi đã chứng kiến cảnh xe ô tô của mẹ bị tịch thu và sau đó 1 tuần họ bị kê biên và đuổi ra khỏi ngôi nhà đang sống.
“Khi chúng tôi trở về nhà, cửa đã bị khóa và dán giấy kê biên nhà. Mẹ tôi đã khóc và rất suy sụp: ”Chúng ta sống ở đâu đây? Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Điều đó làm tôi đau thắt trong tim. Tôi đã tự nhủ: Mình sẽ làm bất cứ điều gì, tất cả mọi thứ mình có thể để không bao giờ bị đuổi ra khỏi nhà như này nữa!”

Trong 5 năm sau đó, Dwayne đã quyết định tập trung vào tài năng thể thao của mình và làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ thành một cầu thủ chuyên nghiệp.
Được cấp học bổng tại trường Đại học Miami cho vị trí phòng thủ, anh đã cùng đội tham gia giải vô địch Miami Hurricance. Sau đó, năm 19 tuổi, tai họa ập đến, một chấn thương ở lưng đã khiến anh phải từ bỏ cuộc đua.
Bị sa thải, anh quay trở lại Canada để chơi cho giải bóng đá Canada Calgary Stampeders nhưng chỉ ở đội dự bị. Anh đã ở trong 1 căn nhà 2 phòng ngủ với 3 người đồng đội khác.
“4 người chúng tôi chui vào 1 chiếc xe tải, chúng tôi cần nệm để nằm… Sau một cái nhà nghỉ tính tiền theo giờ có 1 cái bãi rác và tôi đã tìm thấy 1 cái nệm vẫn còn dính tinh dịch và máu trên đó. Tôi đã mua một bộ ga giường và rất nhiều nước tiệt trùng. Đó là một cái gì đó đáng nhớ!”
Sau đó anh vẫn bị loại ra khỏi đội. “Không chấn thương, chỉ là: ”Thế này, cậu không có khả năng”.
Bạn gái cũng nói lời chia tay. “Những giấc mơ của tôi đều đã tan thành mây khói. Không còn bóng đá. Tình yêu tan vỡ. Đó là thời điểm thực sự tồi tệ.”
“Tôi còn vẻn vẹn 7 đô trong túi và có 2 điều tôi biết: Tôi đang trắng tay và một ngày nào đó, tôi sẽ không như thế này nữa!”
Ở thời điểm cùng cực nhất, anh quyết định phải làm tất cả cho sự thành công của mình trong tương lai, anh tự nhủ: ”Nếu bạn thực sự muốn làm một điều gì đó, hãy tìm cách. Còn nếu không thì hãy tìm lí do.”
Dwayne đã quyết định bắt đầu kinh doanh và để ghi nhớ điểm xuất phát, tên công ty được đặt là “Seven Bucks Productions”, có nghĩa là “Công ty sản xuất 7 đô”.
Anh bắt đầu tự quảng bá mình là đô vật tại các trận đấu nhỏ tổ chức tại hội chợ, kiếm 40 đô một đêm cho đến khi được tham gia giải đấu WWE (Đấu vật giải trí thế giới) với danh xưng là “The Rock”. Từ đó, trong 5 năm sau đó, anh trở thành ngôi sao lớn nhất trong đấu vật chuyên nghiệp.
Năm 2000, anh được mời làm chủ trì Chương trình trực tiếp tối thứ 7. Phản ứng của anh? “Tôi phải mặc váy và diễn hài à? OK, dễ thôi.”
Viêc này đã giúp anh có vai diễn đầu tiên trên phim ảnh năm 2001, vai Vua bọ cạp trong phim “Xác ướp trở lại”. Anh chỉ có 2 từ lời thoại trong phim là “Haku Machente!” trong suốt cả phim nhưng anh đã tập đi tập lại mặc dù bị ốm trong suốt quá trình bấm máy ở Morocco. Anh nhớ lại:”Người đại diện gọi cho tôi: ”Này, người ta đang xem lại cảnh quay hàng ngày và muốn làm một bộ phim về nhân vật của anh đấy”. Tôi nói: ”Tuyệt” rồi lại cúi người xuống nôn tiếp”.
Bộ phim đó đã dẫn đầu cho một thập kỉ đóng các nhân vật khác nhau, khiến anh trở thành nghệ sĩ có thu nhập tăng nhanh nhất Hollywood với các bộ phim có doanh thu lên đến 1,3 tỷ đô.
Cũng trong thời gian này, Dwayne tiếp tục xây dựng Công ty sản xuất 7 đô. Dự án gần đây của công ty là phim tài liệu “Rock and Hard Place” đã mang lại cho nhiều người trẻ tuổi cảm hứng như được sinh ra lần thứ 2 trong đời.
Liệu những thành công của Dwayne có bắt nguồn từ việc anh luôn giữ vững cam kết là “người làm việc chăm chỉ nhất trong phòng” cho đến tận bây giờ? Ngày nay, khi đã ở tuổi 44, anh vẫn dậy từ 4h sáng để tập thể hình bởi “Tôi muốn những khó khăn trong quá khứ là động lực cho mình làm việc ngày hôm nay”.
Còn bạn, cái gì là là động lực của bạn? Nếu một bên là vách núi, còn bên kia là vực sâu, đừng coi đó là nguyên nhân gây ra những khó khăn hiện tại của mình, mà hãy lấy đó làm động lực để đẩy bạn tiến lên phía trước.
Đừng chờ đợi một cánh cửa để mở ra. Nếu bạn không tìm thấy, hãy tự tạo ra cánh cửa của chính mình!